Giấu chồng gửi 4 triệu cho mẹ đẻ để sửa nhà thì bị chồng phát hiện, và cái kết ngỡ ngàng

Không ngờ em vừa lấy tiền định gửi về cho mẹ đẻ thì thấy chồng cũng mở két, chắc anh ấy có việc nên lấy tiền. Em giật bắn mình vì run sợ…

Sau khi học xong đại học em quyết tâm ở lại thành phố tìm việc chứ không về quê vì quê em nghèo lắm. Cũng nhờ tính nhanh nhẹn nên ra trường 2 tháng là em tìm được việc ngay và công việc đó khá tốt nên em gắn bó lâu dài chứ không phải nhảy việc loạn lên như các bạn mới ra trường.

Công việc ổn định em lại tính chuyện sẽ phải kiếm được một anh chàng ở phố để làm chỗ dựa về sau. Lấy chồng có hoàn cảnh như mình sau vất vả lắm vì còn phải lo nhà cửa nữa. Bố mẹ em thì nghèo chẳng có gì cho cả, thêm nhà chồng nghèo nữa thì thôi xác định đi thuê nhà cả đời.

Vậy nên mấy anh trai quê tán tỉnh em đều khéo léo từ chối và coi họ chỉ là bạn. Tất nhiên để không làm mất lòng họ và để mối quan hệ về sau vẫn tốt đẹp thì em chẳng dại mà từ chối thẳng mặt hay là thô lỗ ném hoa ném quà họ tặng đi cả. Mấy bạn trong xóm ai cũng bảo em khéo, từ chối anh nào anh ấy đều tiếc nhưng họ không có gì để trách em được. Cũng nhờ thế mà sau này ai cũng trở thành bạn tốt của em.

Cuối cùng em cũng gặp được anh trai phố chuẩn, nhà không quá giàu nhưng cũng sẽ được thừa hưởng mảnh đất từ bố mẹ anh ở lại. Thế là sau này không phải lo về nhà cửa nhưng anh ấy nói sau tích góp được tiền cũng sẽ mua nhà riêng cho thoải mái. Bạn trai có tư tưởng như thế em rất mừng, chứ anh ấy mà cứ ỷ lại vào bố mẹ thì sau lỡ có việc gì xảy ra đất cát phải bán đi thì chỉ có mà trắng tay.

Hơn 1 năm yêu chúng em về chung 1 nhà. Đám cưới của em diễn ra không quá hoành tráng như người ta vẫn nghĩ. Mọi thứ đều ở mức cho phép vì bọn em phải đứng ra lo đám cưới, khi ấy bố chồng em đang ốm cần tiền chữa bệnh cho ông nên nhà chồng không giúp được gì. Bản thân em cũng không mong kiểu lấy chồng phố về để sung sướng, em chỉ cần bớt lo khoản nhà cửa còn lại tự mình phải kiếm tiền sinh sống.

Nhà chồng không phải quá giàu có nhưng so với bố mẹ em ở quê thì sung sướng hơn rất nhiều lần. Tuy nhiên chưa bao giờ em có ý định sẽ lấy của nhà chồng mang về cho nhà đẻ và bố mẹ em cũng không có tư tưởng chờ lấy tiền của con.

Sau khi lấy chồng em quyết định mỗi tháng sẽ gửi cho bố mẹ đẻ 2 triệu, đó là tiền làm thêm của em, còn lương háng tháng em vẫn góp đủ cùng chồng. Một phần chi tiêu một phần để tiết kiệm mua nhà. Tháng nào không làm thêm được thì em sẽ không gửi về cho gia đình, khi nào kiếm được hơn em sẽ gửi bù.

Lễ tết vợ chồng em đều thống nhất 1 khoản tiền biếu nhà nội và 1 khoản biếu nhà ngoại đều nhau. Nhưng nhà nội thì bọn em sẽ phải sắm sửa thêm đồ tết cùng với bố mẹ chồng nữa. Đợt vừa rồi quê em ảnh hưởng bão mưa to lắm. Mái ngói lâu rồi bị dột, nước vào nhiều trong nhà nên bố mẹ định sửa lại nhà. Ông bà cũng tính nâng nền lên cho cao không sợ bão tiếp mưa to có thể lụt.

Ông bà cũng đã để dành được 1 khoản tiền để sửa, em lúc đó kẹt quá muốn biếu bố mẹ vài đồng mà không có tiền làm thêm. Rút vào tiền quỹ chung của 2 vợ chồng thì không muốn vì sợ chồng biết lại nói nọ nói kia. Nhưng mà gần tới ngày bố mẹ sửa nhà rồi mà không chưa xoay được tiền nên em vẫn liều lấy trong két sắt 4 triệu gửi cho ông bà ở quê bù vào sửa nhà.

Không ngờ em vừa lấy tiền xong thì thấy chồng cũng mở két, chắc anh ấy có việc nên lấy tiền. Em giật bắn mình vì run sợ, chỉ sợ anh ấy đọc vào cọc tiền mà em vừa rút thấy thiếu thì xong rồi. Em vội vàng chạy lại thanh minh:

– Chồng ơi, em vừa mới lấy 4 triệu… Em…

– Thế à? Em lấy làm gì thế?

– Dạ, em… Em lấy để gửi tiền cho bố mẹ sửa nhà…

Cứ ngỡ chồng em sẽ chửi um lên ai ngờ anh nói rất nhẹ nhàng:

– Em lấy 40 triệu gửi về để ông bà sửa nhà cho tử tế không mưa bão khổ lắm.

– Em… Em cứ sợ anh mắng.

– Vợ chồng mình đang tiếp kiệm mua nhà ra riêng nhưng việc sửa nhà cho ông bà ở quê cần hơn, nên em cứ lấy tiền không sao đâu. Khi nào đủ tiền thì mình mua nhà chứ có phải bị ép chuyển đi đâu mà vội.

– Vâng ạ, em cảm ơn chồng.

– Lần sau có gì cứ bàn bạc với anh, anh không cấm em lấy tiền chung nhưng phải nói anh 1 câu anh có khó khăn gì đâu. Nhà ngoại có việc gì em cũng cứ chia sẻ với anh để mình cùng tìm cách giải quyết. Bố mẹ em cũng là bố mẹ anh mà.

Nghe được những câu này em nhẹ cả lòng mọi người ạ. Chồng em nhìn bề ngoài có vè khó tính, người lại khô khan nhưng trong tâm sống khác hoàn toàn. May mắn em đã kiếm được một ông chồng hiểu chuyện và biết thông cảm chứ như chồng những chị cục tính thì hôm nay vợ chồng lại cãi nhau to rồi nghi ngờ nhau này nọ thì rắc rối lắm. Thôi em đi gửi tiền về cho bố mẹ em sửa nhà đây ạ, thực sự mừng lắm luôn các chị ơi.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *