“Cảm ơn em nếu đọc được dòng này. Cảm ơn em đã đi cùng anh 7 năm.Tới ngày e đẹp nhất a không được nắm tay em. Aᴨʜ xin lỗi.”,đây chính là những dòng tâm sự nặng trĩu của chàng trai phải tiễn chính người mình yêu ᴛɦươпg nhất về nhà chồng.
7 năm không phải là con số quá lớn nhưng cũng chẳng nhỏ của một mối tình, đặc biệt lại còn là yêu xa. Người ta vẫn thường nói tình yêu thì không có giới hạn, không phân biệt tuổi tác, thời gian, không gian… nhưng khi rơi vào một mối tình xa thì hẳn nhiên không phải ai cũng có đủ can đảm.
Dũng cảm để tin tưởng, để chờ đợi đối phương hay dũng cảm để đối mặt với áp lực từ gia đình. Có rất ít, hiếm cha mẹ đồng ý gạ con đi lấy vợ/chồng xa, đặc biệt còn là con gái. Chính vì vậy, có rất nhiều mối tình đã dang dở.
Mới đây, trên mạng xã hội xuất hiện bài đăng của một anh chàng chia sẻ mối tình yêu xa 7 năm rồi phải kết thúc trong cay đắng kɦiếп cư dân mạng cảm động và không khỏi tiếc đôi cho đôi bạn trẻ.
Cụ thể chia sẻ của chàng trai như sau:
‘Tôi quen em qua một lần em theo đoàn du lịch Đà Nẵng. Em người Tuyên Quang làm việc ở Hà Nội, nhỏ nhắn, dễ ᴛɦươпg. Tôi thích giọng con gái Bắc, dịu dàng không chanh chua.
Những dòng tâm sự cuối đậm chất thơ anh chàng viết cho người yêu.
Tôi làm hướng dẫn viên du lịch. Không hiểu run rủi thế nào em gọi cho tôi đặt tour giới thiệu cho đoàn của em ngày hôm đó. Tôi cứ bị cuốn theo em. Ánh mắt trong veo của em làm tôi không dứt ra nổi. Bọn tôi chính thức yêu nhau sau 3 tháng nói chuyện.
Thỉnh thoảng tôi bay ra Hà Nội với em. Có tháng 4 lần, bận thì tháng 1-2 lần. Tôi muốn duy trì tình cảm, muốn cưới em. Những lần tôi ra Hà Nội, em luôn là người nấu ăn cho tôi. Em tìm hiểu cách nấu món và vị món ăn tôi thích.
Tôi yêu em tới giờ đã 7 năm rồi. Nhiều lần tôi thuyết phục bố mẹ em muốn xin cưới em nhưng không thành. Bố mẹ em phản đối em lấy chồng xa, đòi tuyệt thực rồi từ mặt con nếu em tiếp tục đòi lấy tôi, bố mẹ em bảo lấy chồng xa khổ, tôi công việc không ổn định, nhiều lý do lắm.
Em nhiều lần nói chia tay tôi, vừa nói em vừa nghẹn ngào, những lần như thế tôi lại tìm ra gặp em. Hai đứa ôm nhau khóc, em bảo bố mẹ nói xa quá không đồng ý. Bố em kỷ luật, nói không là không, một là bố hai là anh, càng nói em càng khóc nhiều hơn. Thế là tình yêu của em với tôi cứ kéo dài mãi vì không được sự ủng hộ của bố mẹ bên em.
Tôi lén yêu, ra gặp em. Cứ hy vọng ngày nào đó bố em đổi ý để em làm vợ tôi. Nhưng không, 7 năm rồi không thay đổi. Tháng trước em nhắn cho tôi: ‘Em xin lỗi! Em đi lấy chồng đây. Em cũng 30 rồi, ngày…. anh ra với em nhé’
Ảnh minh họa
Tôi đọc tin em xong gọi lại tưởng như mọi lần em nói chia tay, nhưng không, em cho tôi xem ảnh cưới mới chụp, xem đồ cưới và nói là thật. Em cười gượng.
Em bảo ‘Aᴨʜ ra với em nhé. Aᴨʜ phải mừng cho em’. Tôi nghe em nói xong tan nát hết cõi lòng. Mấy tháng trước tôi đã thấy em khác không gọi thường xuyên cho tôi như trước. Tưởng em bận, nhưng nói tới chuyện em lấy chồng tôi vẫn tưởng là mơ. Vì bọn tôi vẫn tin sẽ thuyết phục được bố mẹ em và về chung một nhà.
Ngày cưới của em, tôi bay ra Hà Nội, mượn xe đi thẳng tới gần nhà em. Tôi đỗ xe ở góc xa, rồi nhìn em mặc váy cưới đón khách. Em xinh đẹp lắm. Đẹp hơn em của tất cả mới ngày bên tôi. Tôi theo xe đoàn rước dâu đưa em đi 70km.
Hình ảnh được chàng trai chia sẻ.
Em trắng tinh trong bộ váy cưới, đến khi em bước vào nhà chồng, chú rể nắm tay em bước xuống. Mãi tới khi tiếng pháo vang lên, tiếng nhạc nổi lên tôi mới tin em đã lấy chồng, không phải tôi. Tôi nhìn em đắm đuối rồi gįậᴛ mình chới với, tiếng chuông tin nhắn vang lên: ‘Aᴨʜ về đi, em đến nơi rồi’. Đọc tin nhắn xong tôi khóc như trẻ lên 3. Quay đầu xe đi về lòng nặng trĩu.