Bố mẹ cho đất nhưng chỉ con trai đứng tên, dâu nằng nặc: Đừng hòng động vào tiền tiết kiệm

Là người đàn ông trong gia đình, tôi luôn muốn cả nhà được vui vẻ, hòa thuận với nhau, nhất là quan hệ mẹ chồng – nàng dâu. Thế nhưng bản thân muốn là 1 chuyện còn hiện thực lại là 1 chuyện khác.

Vợ tôi không được lòng mẹ chồng từ trước khi cưới nên sau khi về đây ở cả 2 cứ xích mích, cãi nhau suốt. Chuyện là vì bà mê tín, đi xem bói thấy bảo không hợp tuổi với con trai nên không thích.

Nhưng vì yêu nên tôi vẫn nhất quyết cưới em về làm vợ. Cứ nghĩ đơn giản chỉ cần sống phải đạo làm dâu thì bố mẹ không thể mãi ghét bỏ được.

Mẹ tôi vì có ác cảm với vợ từ trước nên hay soi mói, bắt bẻ cô ấy. Nhiều hôm chỉ vì chuyện rửa bát không sạch, bà cũng nói đi nói lại suốt mấy ngày liền khiến tôi và bố ở giữa khó xử vô cùng.

Vợ tôi ban đầu cũng cố nhẫn nhịn nhưng vì mẹ tôi làm quá, cô ấy bèn cãi lại. Nhất là từ sau khi vợ sinh con, mâu thuẫn mẹ chồng – nàng dâu càng lên đỉnh điểm. Mẹ vì cháu mà cãi nhau với vợ không biết bao nhiêu lần.

Dần dà, tôi thấy sống thế này lâu dài không ổn liền bảo vợ ra ở riêng cho đỡ xích mích. Vì lương lậu chúng tôi cũng khá nên nhanh chóng thuê được 1 căn gần nhà bố mẹ. Sang chỗ ở mới, cái tai của tôi được nhẹ đi rất nhiều vì mâu thuẫn chẳng còn nữa.

Thỉnh thoảng, vợ chồng tôi đưa con về thăm ông bà. Mối quan hệ giữa mẹ chồng – nàng dâu dần cải thiện. Cho đến 3 năm sau, vợ chồng tôi tích góp được hơn 500 triệu định mua chung cư trả góp.

Nhưng rồi vì dịch bệnh ập đến, thu nhập bị giảm sút nên vợ chồng tôi tạm hoãn lại vì sợ không cày được tiền trả cho ngân hàng. Bố mẹ tôi biết chuyện nên cho gọi cả 2 vợ chồng về bảo:

‘Chục năm trước bố mẹ có mua 1 miếng đất gần 60m2. Giờ mẹ định sang tên cho thằng Thắng (là tôi) miếng đất đó, còn vợ chồng 2 đứa lấy tiền kia mà xây nhà chứ mua chung cư ở làm gì cho phí’.

Tôi nghe mẹ nói thế mừng như mở cờ trong bụng. Từng đó tiền của tôi đúng là mua chung cư hơi thiếu nhưng để xây nhà khang trang thì quá thừa. Ấy thế mà bà vừa dứt lời, vợ tôi đã phản đối luôn.

‘Không được. Tiền kia là của vợ chồng con cùng kiếm được, tích góp suốt 3 năm nay. Mẹ muốn bọn con xây nhà thì phải để miếng đất đứng tên cả 2 chứ sao lại mỗi anh Thắng được.

Sau này, vợ chồng con sống bình yên thì không sao. Lỡ mai kia có xảy ra ly hôn thì chẳng phải con ra đi tay trắng à. Mẹ tính như thế là không hợp lí. Thà con đi vay ngân hàng để mua chung cư còn hơn. Ít nhất đó vẫn là tài sản của 2 vợ chồng’, vợ tôi gay gắt nói.

Mẹ tôi thấy vợ nói thế cũng gào ầm lên, giận dữ quát: ‘Chị tính toán vừa vừa thôi. Người ta đã cho rồi thì liệu biết đường mà cư xử. Chị đi lấy chồng còn định lên kế hoạch chiếm đất đấy à’.

Vợ tôi bị mẹ chồng nói thế cũng tức, đùng đùng bảo: ‘Mẹ mới là người tính toán, không phải con. Còn nếu đã vậy thì vợ chồng con cứ kế hoạch cũ mà làm. Ông bà cứ găm đất mà sống’.

Nói xong, cô ấy bỏ về. Gia đình tôi vì chuyện này mà không ai chịu ai. Bố mẹ mắng chửi vợ là đứa hỗn láo, không biết điều. Mấy hôm nay vợ cứ khăng khăng đòi đi đặt cọc nhà khiến tôi đứng giữa chẳng biết phải làm thế nào.

Cá nhân tôi thấy chuyện để vợ đứng tên chung miếng đất cũng chẳng có vấn đề gì. Nhưng đất là của bố mẹ, tôi cũng chẳng nói được. Giờ mọi người bảo làm sao cho vừa ý 2 bên đây.

Theo WTT

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *