Vừa đón con mới đẻ, em ngơ ngác cứ ngỡ nhận bế nhầm con của ai. Rõ ràng bác sĩ siêu âm bảo đó là con trai cơ mà, em thắc mắc còn bị bác sĩ mắng cho.
Ngày vợ em báo tin có bầu, người em cứ như đang đi trên mây các bác ạ. Em cứ tưởng s.úng ống tịt hết rồi vì 2 năm nay ‘cày cuốc’ suốt ngày mà nào có thấy tin tức gì về chuyện con cái đâu. Bạn bè cứ trêu: “Hay của mày điếc rồi”, nghe mãi em chán quá nên có hôm chúng gọi đi uống rượu em tự ái không đi nữa.
Ngày vợ em có bầu em tổ chức 1 bữa linh đình rồi luôn tiện quay lại tổng sỉ vả cho chúng một trận, chúng lăn ra cười rồi chúc mừng em rối rít. Nghĩ đến cảnh từ nay xe mình đèo 3 tim em cứ rộn ràng, có hôm miệng cười tủm tỉm mắt mơ màng nghĩ đến điều đó kết quả đến ngay đối diện trường Điện lực em đâm cái rầm vào xe rác, cũng may người không sao nhưng xe nát hết đầu vậy là đi toi mất tháng lương.
Ngày vợ rủ đi siêu âm coi giới tính con, ôi các bác ạ em hồi hộp hơn cả được làm chú rể. Em nói với vợ:
– Chắc chắn là con trai rồi khỏi bàn cãi.
Sau 1 hồi nín thở chờ đợi cuối cùng bác sĩ phán hơn 80% là trai.
Vợ em nghe thế lườm nguýt rồi phì cười, hôm đó sướng quá em quyết thoáng đưa vợ đi ăn hải sản. Tuy tiền nong hơi chát tý nhưng có thằng ku rồi em chẳng biết trời đất là gì nữa. Em đếm từng ngày để được gặp con. Từ ngày vợ em có bầu, túi em không khi nào dư lấy 1 đồng hôm thì: “Anh ơi con thèm ghẹ”, hôm thì: “Anh ơi con thèm yến sào…”.
Đọc được tin nhắn vợ gửi mà mặt em méo dệch qua 1 bên, chẳng lẽ em khóc hả các bác. Ông bố nào có vợ thèm toàn món sang như em chắc sẽ hiểu. Em thì không tiếc gì đâu nhưng đồng lương có hạn nên nhiều lúc đổi tiền lấy hàng mà em chỉ muốn khóc. Về đến nhà vợ hớn hở ăn sạch từ đầu đến chân, lúc nào cô ấy thấy thương chồng quá thì bảo:
– Cái này em ăn chưa sạch lắm anh mút lại đi.
Hẳn là mút lại các bác ạ, nghe có đau khổ không cơ chứ? Nhưng không sao vì con trai em sẽ cố gắng làm tất cả. Em mong mỏi từng ngày thủ tỉ nhỏ to, cứ hễ về nhà là em ôm lấy bụng vợ tâm sự:
– Alo con trai à, trong đó tình hình ổn không? Lớn nhanh nhanh rồi ra với bố nhé, bố mới mua bộ bàn cờ mới ra đây rồi mình đánh với nhau.
Có hôm con được hơn 5 tháng vợ em đòi siêu âm xem lại giới tính của con, em xua tay bảo:
– Siêu âm làm gì cho lắm để hại sức khỏe, con anh chắc chắn con trai rồi em khỏi lo đi. Nhà anh mấy đời rồi có ai đẻ con gái đâu mà.
– Nhưng mà…
– Không nhưng nhị gì hết, việc của em bây giờ là ăn rồi đọc sách học cách làm mẹ, chỉ cần vậy thôi.
Ngày vợ em bầu 8 tháng, nhìn cô ấy như cái xe lu, đi lại nặng nề lắm. Có hôm em đèo vợ đi khám về sau đó ra quán nước cách nhà em mấy ngõ chờ thằng bạn đến kí hợp đồng. Em chưa đặt mông thì bà ấy đã nói:
– Ôi chú biết không lúc nãy tôi thấy 1 cô mặc váy hồng bụng bầu to vượt mặt mà liều thật.
Em nghe nói thế nghĩ ngay đến con mụ nhà em cũng mặc váy hồng liền sửng sốt hỏi:
– Dạ liều thế nào hả bác.
– Ôi dời, nhìn bụng sắp đẻ rồi mà tự lái xe đi vèo vèo đã vậy còn ngồi gác chân 1 bên đấy nhé, kinh thật.
– Hả, bác nói thật chứ?
– Thì lúc tôi lấy nước cho khách xong nhìn lên thấy thế mà.
Em nghĩ bụng bà này cũng điêu ngoa thật, mắt mờ mắt cận thì cũng phải thấy em là thằng chồng đang ngồi lù lù phía trước lái xe chứ, chẳng qua con vợ em to quá nên nó che khuất em chút chứ làm gì mà căng. Rồi đến tháng thứ 9 cả nhà em đứng ngồi không yên, nhiều đêm vợ á 1 tiếng em đang ngủ đã giật thót bật dậy:
– Ôi đẻ à… vợ… vợ đẻ à…
– Chắc là chưa, em chỉ nhói đau tý giờ ổn rồi.
Mấy đêm như thế em vã hết mồ hôi, hôm nào cũng ngủ dậy với đôi mắt quầng thâm. Thằng ku nhà em nó cũng lì lợm các bác ạ, mãi chẳng chịu ra gì cả. Phải quá thời gian dự sinh 3 hôm vợ em mới thấy đau bụng.
Ôi hôm đó ngủ dậy em cuống quá suýt quên mặc cả quần sịp. Lúc chạy ra tận cửa mẹ em nhìn qua rồi bảo :”Cái gì mà cả chùm lủng lẳng thế kia”. Em nào đâu nghĩ được nhiều em bảo luôn: ‘Chùm chìa khóa mẹ ạ”. Mẹ em bảo: ‘Khóa với khói gì vào mặc qu.ần vào”. Lúc này em mới chột dạ ê mặt liền cười trừ, đang định chạy vào thì vợ em túm lấy tóc cả 2 vợ chồng đều hét lên:
– Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa….. đau quá…
– Ôi vui đáo để, cả xóm em loạn hết cả lên, em suýt tụt cả quần. Vật lộn mãi cuối cùng em cũng mặc được cái quần sịp, nhưng vội quá em mặc nhầm quần vợ em. Lúc đó thú thật cấp bách quá, c*t lộn đầu em không nghĩ được gì nhiều.
Vợ em vào viện từ 7 giờ sáng mà đến 8 giờ tối mới sinh. Em ngó vào thấy cô ấy rên la kinh lắm, chốc chốc bác sĩ lại kiểm tra chỗ ấy rồi bảo: “Cái cô này mãi chưa mở nhỉ”. Đến khi bác sĩ nói: ”Mở được 4 phân rồi” em mừng rỡ:
– Thế là đẻ được rồi hả bác sĩ.
– Đẻ cái đầu anh ấy, chờ đi bao giờ rộng tuếch 10 phân rồi tính.
Hả em dơ ngón tay cái lên mặt vã hết mồ hôi:
– Dã man thế còn gì là cái ấy của tôi nữa, con ơi là con sao con cứ hành bố mẹ mãi vậy.
10 giờ đêm vợ em được lên bàn đẻ mừng mừng tủi tủi, ơn giời cuối cùng cũng được đẻ. Em bị đuổi ra ngoài vợ hét van la đến đâu em khóc đến đó. Em thề cô ấy hét còn to hơn cả 10 người tập trung lại khóc, em không biết diễn tả thế nào chỉ thấy thương vợ. Lúc em vừa quay lưng được mấy giây thì y tá bế 1 đứa xấu hoắc đỏ lét đi ra rồi bảo:
– Anh bế con đi, con anh này.
– Em nhìn xung quanh xem có ai không?
– Ơ cái anh này là con anh chứ con ai?
– Ôi con em đây hả bác sĩ, sao nó xấu vậy? Bác sĩ có nhầm lẫn gì không ạ?
– Trẻ con sinh ra ai chẳng thế.
Em run run mừng mừng tủi tủi, hạnh phúc bế lấy con. Em nói với mẹ:
– Con được làm bố rồi mẹ ơi.
– Ừ chúc mừng con, để mẹ báo tin cho cả nhà.
– Vâng.
Em tranh thủ lật cái tã ra rồi đứng hình tại chỗ, em suýt đánh rơi cả con. Em bế chạy thốc thốc vào phòng:
– Bác sĩ! Bác sĩ giấu ‘cái ấy’ của con em đâu rồi.
– Bác sĩ đang tháo khẩu trang và găng tay ra liền ngơ ngác hỏi?
– Ý anh là…
– Thì cái ấy đó bác sĩ, chùm nho, chùm nho?
– Cái ấy là cái gì mới được chứ?
– Thì là… chim, con em là con trai cơ mà sao không thấy cu cò đâu hết ạ?
– Ơ hay cái anh này con gái thì lấy chim đâu ra, nếu thích sau này kiếm cái vòi cho con gái đái nhé. Nhìn lại hàng đi công chúa đấy, là công chúa, sau này tha hồ đuổi chó nhé.
– Ơ…
– Ơ với a cái gì, anh đưa con cho cô hộ sinh rồi vào đưa vợ ra phòng hồi sức. Lúc này em mới nhớ ra con vợ của em.
– Ôi ch.ết vợ có sao không?
– Anh đi ch.ết đi, sau lần này không đẻ với đái gì nữa đâu nhé. Đời này tôi chừa tận già…
Em cười méo mó:
– Ừ anh biết rồi không đẻ nữa, không đẻ nữa.
Sau 1 lúc em mới định hình được em là bố trẻ con rồi và con em là con gái các bác à, không cu cò gì hết. Thế mà em lại tưởng bở gần năm nay thế mới đểu chứ, thôi không sao anh em toàn con trai giờ mình được tý ‘mì chính’ lại được chiều chứ sao, có công chúa càng yêu các bác nhỉ.