“U̴n̴g t̴h̴ư chưa phải là c̴h̴ết”, cô gái 8x chia sẻ hành trình đầy lạc quan, vẫn nấu cơm cho chồng mỗi ngày. Ai nấy đều khâm phục

Cô gái trẻ 8x chia sẻ rằng “u̴ng ̴t̴hư không phải là c̴h̴ết” để tạo những năng lượng tích cực cho mọi người, tinh thần lạc quan chống chọi với bệnh tật của chị thật đáng ngưỡng mộ. 

Mỗi ngày của chị Hường (33 tuổi, Nghệ An), hiện đang sinh sống và làm việc ở Hà Nội luôn tất bật với công việc. Chị chia sẻ hành trình điều trị bệnh của mình:

Tháng 10 năm 2018, chị đi khám sức khỏe định kỳ ở bệnh viện Đại Học Y thì siêu âm thấy có hạc̴h̴ nghi là u̴ng ̴t̴hư. Ngay chiều hôm ấy theo lời khuyên của Bác sĩ siêu âm chị lên Viện K ( phố Quán sứ -Hà Nội ) để khám chuyên sâu hơn. Trong vòng 1 tuần các bác sĩ t̴h̴ăm k̴h̴ám, chụp x-quang, siêu âm, sin̴h̴ t̴h̴iết… đều c̴h̴ẩn đoán mình bị u̴ng t̴h̴ư tế bào máu̴. Cầm kết quả về, 2 vợ chồng chị ôm nhau k̴h̴óc mất nửa ngày, bình ̴t̴âm lại mình nghĩ có bện̴h̴ thì c̴h̴ữa, có sao đâu.

Và thế là, 3 ngày sau 2 vợ chồng mình khăn gói quả mướp đi nhập viện để xử lý u̴ng ̴t̴hư. Nghĩ cũng lạ, chị từ bé giờ rất khoẻ mạnh, cao m65 nặng luôn duy trì trong khoảng ><50kg, ăn uống ngon miệng, ngủ nghỉ cũng khá điều độ, chị không hay ăn đồ nướng, không dùng chất kíc̴h̴ thíc̴h̴ , không biết uống rượu̴ bi̴a̴ và cũng không bị ố̴m̴ vặt bao giờ, và tự dưng vào 1 ngày đẹp trời phát hiện ố̴m̴ thì bị u̴ng ̴t̴hư luôn.

Quả thực mà nói, dù phải điều trị bện̴h̴ nhưng quãng thời gian này mang lại cho chị rất nhiều trải nghiệm đáng quý. Những ngày nằm viện, được bố mẹ 2 bên, anh chị em, cô dì chú bác, bạn bè, người thân, đồng nghiệp quan tâm chăm sóc… khi đó mới thấy mình thật “Có Phúc”.

Qua giai đoạn nằm viện sau ̴m̴ổ, bác sĩ nói cần chuyển sang khoa nội để truyền ̴h̴oá c̴h̴ất. Chị bắt đầu tìm hiểu cùng với chia sẻ của các bệnh nhân u̴ng ̴t̴hư  khác, mình biết là truyền h̴oá c̴h̴ấ sẽ gây ̴m̴ệt ̴m̴ỏi, và nhất là rụng tóc. Vậy là chị lên kế hoạch ‘’làm đẹp’’, trước khi truyền hoá chất. Chị lặn lội đi khắp các shop bán tóc giả ở Hà Nội để mua tóc giả, đủ mẫu ngắn dài, mua lấy mua để, mua đội luôn và cất để dành nữa, xoay đi xoay lại mua gần chục bộ. Đội tóc giả chị thấy mình vẫn đẹp ra phết, chả kém gì cái thời tóc ngang lưng cả. Thế mới biết, ngay cả khi có bệnh, nếu bản thân mình còn thích làm đẹp thì lúc nào cũng sẽ còn thấy vui vẻ, yêu đời, bện̴h̴ ̴t̴ật chỉ là ‘’muỗi’’ mà thôi.

Những ngày đầu mới rụng tóc

Bước vào giai đoạn truyền h̴oá c̴h̴ất, đúng là thấy k̴h̴ổ thật. Cảm giác ̴n̴ôn ̴n̴ao k̴h̴ó c̴h̴ịu, rất hay buồ̴n̴ nô̴n̴, nên bác sĩ đã dự phòng kê cho chị thuốc ̴n̴ôn, ăn uống cảm thấy thật kh̴ó ch̴ịu.

Và rồi đúng 12 ngày sau khi đợt h̴oá ch̴ất đầu tiên vào người, tóc mình bắt đầu rụng, vuốt tay lên đầu là tóc ra cả nắm. Chị cũng đã dự kiến trước việc này rồi nên ra cửa hàng gội đầu ngay gần nhà cạo đầu luôn, chính thức trọc lốc từ lúc đó. Cơ mà dù là trọc thì cũng phải đẹp, thế nên ngoài việc đội tóc giả đã chuẩn bị sẵn, chị cũng ngồi search các kiểu mũ, khăn để mix cho hợp tóc giả và quần áo để trở nên phong cách hơn.

Vài tháng sau khi điều trị hóa chất

Quay đi quay lại cũng xong 8 đợt truyền hoá chất, trong đó phải kể đến quãng thời gian kh̴ó k̴h̴ăn như 3 tháng lên bàn ̴m̴ổ 2 lần tưởng chừng như không thể vượt qua và may mắn chị đã tốt nghiệp viện K với tấm bằng xuất sắc sau 2 năm điều̴ ̴t̴rị. Thời gian này mang lại cho chị nhiều trải nghiệm, tích cực nhiều hơn là ̴t̴iêu cực̴ thì phải…

Trải qua bệnh̴, mình trưởng thành hơn rất nhiều, cảm thấy quen dần với những chuyện đau̴ bu̴ồn đã xảy ra trong quá khứ. Thậm chí mình còn thấy bản thân may mắn vì trong cái xã hội đầy rẫy ̴r̴ủi ̴r̴o như bây giờ, nào là ô nhiễm, nào là ̴t̴ai ̴n̴ạn, nào là t̴h̴ị p̴h̴i… thì bện̴h̴ này còn nhẹ hơn rất nhiều, vậy thì có gì phải sợ đâu.

Từ khi bị bệnh̴, mình còn cải thiện thói quen ăn uống, sinh hoạt, như không ngủ muộn, sáng dậy sớm 6h, tập thể dục đều đặn… thấy khỏe khoắn, và văn minh hẳn lên.

Mặc dù bị bệnh u̴ng ̴t̴hư tế bào máu hơn 2 năm nay nhưng chị luôn lạc quan, tự tin chiến thắng bệnh ̴t̴ật. Thậm chí, chị còn có sức khỏe ngoài giờ làm văn thư ở cơ quan nhà nước, tranh thủ đi lấy thêm quần áo, giày dép, tóc giả về bán và dành thời gian vào bếp, nấu bữa cơm hàng ngày cho 2 vợ chồng.

Nhìn những mâm cơm ngon mắt chị chia sẻ, dẫu không trang trí, bày vẽ đẹp mắt như nhiều chị em nhưng sự giản dị, mộc mạc, ấm cúng và tình yêu, ̴t̴âm huyết chị dành vào đó khiến ai cũng khâm phục.

Chị Hường luôn lạc quan, tươi cười.

Lúc nhận tin chị đã rất buồn, hoang mang lo sợ nhưng nhờ gia đình ở bên, lo lắng và nhờ có căn bếp nhỏ, mỗi ngày được nấu nướng đã giúp chị thoải mái, tự tin chiến đấu vượt qua căn bệnh này.

Trong quá trình điều trị u̴ng ̴t̴hư , chị cũng như nhiều bệnh nhân khác đều gặp nhiều khó khăn, bị tác dụng phụ của hóa chất làm cho người suy nhược không ăn uống được gì, nôn nhiều. Đặc biệt, khi hóa chất ngấm vào gây đau̴ đớ̴n̴, nhất là đau̴ xươ̴n̴g.

Để đảm bảo sức khỏe thật tốt nên chị luôn cố gắng nấu những bữa cơm đủ chất cho vợ chồng mình. Mỗi ngày chị thường nấu khoảng 3 món đảm bảo đủ ăn nhiều đạm cả động vật và thực vật, ăn nhiều hải sản, rau, hoa quả và uống nhiều nước ép rau củ không đường. Đồng thời, chị phải từ bỏ sở thích uống trà sữa, hạn chế uống các loại nước đóng chai.

“Mình thích nấu ăn lắm vì “muốn ăn ngon phải lăn vào bếp” mà. Ngoài ra, mình thích bát đũa và nồi xinh xinh nên mình hay đi mua mấy món hàng Nhật xinh xắn hoặc qua Bát Tràng mua sưu tầm đồ xinh xinh.

Mặc dù thời gian mình dành cho bếp núc ít nhưng hầu như ngày nào mình cũng nấu. Mình không biết nấu cỗ, không biết trình bày món ăn đẹp và bắt mắt. Mình chỉ biết nấu vài món đơn giản, cơm canh gia đình”, chị Hường chia sẻ.

Những mâm cơm ngon mắt, đủ chất chị nấu:

Ngày nào cũng vậy, sau khi ông xã dậy sớm đi làm, hôn trán và nhắn tin nhắc nhở chị ăn sáng, uống nước chanh nóng và uống thuốc, chị thường sẽ nhắn hỏi “Hôm nay anh thích ăn gì?” Rồi đi mua về nấu. Chị hay tranh thủ vào siêu thị ở trung tâm thương mại gần cơ quan tầm nghỉ trưa để đi chợ vừa đảm bảo lại vừa không phải lích kích ra chợ nữa khi chiều về.

Thông thường ở nhà hay gửi đồ ăn ra cho và luôn đầu tư cho bữa ăn ngon miệng, đủ chất nên chị Hường không tiết kiệm cho những bữa ăn hàng ngày này của vợ chồng mình. Có những hôm chị chỉ hết vài chục, có những hôm lại tốn đến tiền trăm cho một bữa ăn.

Một ngày luôn bận rộn với công việc lại kiêm cả chuyện bếp núc, nhiều người hỏi chị sao không nghỉ ngơi, giữ gìn sức khỏe, chị Hường bộc bạch, ông xã là người hiền lành rất thương vợ nên công việc 2 vợ chồng chị cứ chia nhau ra làm. Mỗi khi chị nấu cơm, rửa bát, anh sẽ quét nhà, giặt quần áo nên chị không hề có gánh nặng nội trợ. Mỗi lần được nấu cơm, dọn dẹp góc bếp của mình là chị lại cảm thấy tinh thần sảng khoái và khỏe khoắn nhiều hơn.

Đặc biệt, mỗi lần nhìn thấy chồng ăn ngon lành và hết sạch các món ăn là chị hạnh phúc lắm rồi. Mặc dù bị bệnh chưa thể được làm mẹ nhưng mỗi ngày được ăn món mình nấu cùng với người mình yêu, đối với chị đó là một niềm hạnh phúc và một điều thú vị giúp chị lạc quan, chiến thắng tất cả.

Chị không tiếc tiền chi cho mâm cơm hàng ngày miễn sao bổ dưỡng, đủ chất và ngon miệng.

Những mâm cơm chị Hường nấu vô cùng hấp dẫn và khéo léo.

Chị Hường chia sẻ những hình ảnh chị đi chơi khi nghỉ điều trị và hình ảnh chị hiện tại hi vọng đem lại những tiếng cười, năng lượng tích cực cho những người có chung hoàn cảnh với chị.

Quãng thời gian ko bị hoá chất hành thì tranh thủ đi du lịch, tóc này là tóc giả chứ đợt này vẫn trọc lốc

Hiện tại tóc chị đã mọc đen nhánh cả đầu

Quai đoạn bện̴h̴, chị muốn nhắn nhủ với mọi người, nhất là những người cùng bện̴h̴ u̴ng th̴ư như mình, một điều rằng chúng ta luôn là những người may mắn vì vẫn còn được sống hạnh phúc trên cõi đời này, may mắn có những trải nghiệm để rèn luyện bản thân mình.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *