Mấy ngày nay, em sống như điên dại. Nghĩ tới chồng với gia đình hắn mà em hận thấu xương. Nghĩ chỉ tiếc chục năm thanh xuân em hi sinh vì những người không xứng đáng.
Em kết hôn năm 24 tuổi, bản thân là con gái gia đình có điều kiện, chấp nhận lấy hắn, một gã nhân viên kinh doanh ăn lương theo số, nhà đi thuê, bố mẹ làm nông dưới quê, cả gia đình không có nổi một thứ tài sản đáng giá.
Gả con gái cho hắn, bố mẹ em phải san sẻ không biết bao nhiêu tiền bạc kinh tế để gây dựng sự nghiệp cho con rể. Từ mua nhà, sắm xe rồi tới công ăn việc làm của hắn đều do 1 tay bố em lo cho. Nói chung hắn lấy được em đúng là bước đổi đời, từ không có gì thành có tất cả.
Cứ nghĩ được nhà vợ nâng đỡ cho như thế, hắn phải biết điều mà sống lo chăm sóc, trân trọng vợ. Ai ngờ có tiền rồi hắn quay ra gái gú, nhất là là gần đây công việc làm ăn của bố mẹ em gặp khó khăn. Bố phải bán công ty trả nợ ngân hàng thì chồng em trở mặt luôn với vợ.
Không biết bao nhiêu lần giặt quần áo cho chồng, em nhặt được vỏ baּo caּo sּu rồi vết son, mùi nước hoa phụ nữ vương vít. Nói thì hắn bảo:
“Tôi làm ra tiền, tôi có quyền hưởng thụ. Làm gì có thằng nào thích cả đời ăn một món. Phận đàn bà cô nên học cách chấp nhận, miễn hàng tháng tôi vẫn mang đủ tiền về nuôi mẹ con cô là được. Thử hỏi có mấy người lấy chồng mà không phải lo nghĩ kinh tế như cô”.
Nói tóm lại, hắn phủ nhận hết công lao của nhà vợ. Ngọt nhạt có, cãi vã có, em cạn lời khuyên can, kéo chồng về với gia đình nhưng mỗi lúc hắn một phũ phàng hơn với vợ. Bởi hắn đã đủ lông đủ cánh có đủ tài chính để không phải phụ thuộc vào gia đình em. Vậy nên khi bố mẹ em lên khuyên can, hắn thẳng thừng bảo:
“Đấy là việc của gia đình con. Bố mẹ không có quyền can dự”.
Cách đây 1 tuần, em theo dõi bắt quả tang hắn ôm người tình vào nhà nghỉ. Em điên quá lao vào đánh ghen nhưng còn chưa kịp động tới con bé kia đã bị hắn hất ngược ra sau, chỉ thẳng tay quát vợ:
“Cút ngay, có gì về nhà giải quyết, cấm động vào người cô ấy”.
Hắn một mực bảo vệ người tình, sẵn sàng “chiến đấu” sống còn với vợ. Tới nhà, hắn còn lao vào đánh em thêm vì tội làm chồng xấu mặt giữa bàn dân thiên hạ. Biết chẳng còn gì để níu kéo cuộc hôn nhân này nữa, em quyết định ly hôn. Bao nhiêu của cải trước đây bố mẹ cho em đều phải chia đôi cho hắn 1 nửa. Nghĩ mà cay đắng các chị ạ.