Mất̶ chất̶ t̶rắng dây̶ t̶hần kinh̶, cô gái xinh đẹp bỗng trở nên ngây̶ d̶ại: Kêu̶ c̶ứu khẩn̶ c̶ấp

Từ một cô gái xinh đẹp, Hương của hiện tại mắc̷ b̷ệnh lạ, mất̶ chất̶ t̶rắng dây̶ t̶hần kinh̶ kh̶iến tính̶ mạn̷g mon̷g man̷h như ngọn đèn trước gió.

Câu chuyện về căn b̷ệnh lạ của cô gái trẻ Phạm Thị Hương khiến chúng tôi chùng xuống, nghẹn lòng. Thạc sĩ, bác sĩ Lại Xuân Dũng – Phó Trưởng Khoa Hồi sức cấp̷ c̷ứu và chống̷ đ̷ộc, Bệnh viện Đa khoa tỉnh Hà Nam – không giấu được nỗi xót xa: “Trong khoa đang điều trị nhiều bệnh nhân nhưng tình cảnh của em Phạm Thị Hương khiến chúng tôi rất trăn trở”.

Trước đây, Hương có những dấu hiệu chân tay̷ t̷eo dần đi, người mệt̷ m̷ỏi nên đã đi các bệnh viện để chẩn đoán và điều̷ t̷rị bệnh. Sau nhiều lần thăm khám, xác định em bị tổn̷ t̷hương, mất̶ chất̶ t̶rắng dây̶ t̶hần kinh̶ h̶ệ th̶ống. Đây là bệnh vô cùng hiếm̷ g̷ặp, gây ra rối̷ l̷oạn vận động, rối loạn̷ ý̷ thức kéo dài và dẫn đến bị̷ l̷i̷ệt các cơ h̶ô hấp. Hiện tại, em đang duy trì thở̷ m̷áy, điều̷ t̷rị viêm̷ p̷hổi trên nền mất̶ chất̶ t̶rắng dây̶ t̶hần kinh̶ h̶ệ th̶ống.

Lại gần giường bệnh thăm Hương, em chẳng còn xinh đẹp, tràn đầy sức sống như tấm ảnh trên tay mẹ đang run run giữ chặt. Hương của bây giờ đang kiệt̷ q̷uệ sức khỏe trong sự nghèo túng, đường cùng của mẹ.

Đôi mắt cô Tám – mẹ Hương – không ngừng âu yếm nhìn con với hai hàng nước mắt ướt̷ n̷hòe. “Ngày trước cháu đẹp lắm. Cháu cao hơn 1,60m, nặng 48kg, ai cũng khen con cao ráo, xinh gái. Vậy mà sau khi lấy chồng được 2 tháng, con có dấu hiệu chân tay cứ teo̷ d̷ần đi, người mệt mỏi không làm được việc gì cả. Giờ thì con cứ nằm thế này đây, mẹ gọi cũng không biết gì nữa rồi” – cô Tám nghẹn ngào.

Chồng mất̷ s̷ớm, một mình cô Tám gánh̷ g̷ồng nuôi các con lớn khôn. Những tưởng mọi đớn̷ đ̷au, mất̷ m̷át và tủi̷ t̷hân sẽ theo thời gian nguôi ngoai, nào ngờ, con gái lớn, đi lấy chồng rồi… giờ nằm im trước mặt với sự sống được đong đếm từng ngày.

“Sao ông trời không bắt̷ m̷ẹ bị bệnh đi. Con gái mẹ con trẻ lắm, mà tại sao lại ra nông̷ n̷ỗi này, con ơi” – cô Tám khóc không thành tiếng. Con gái mới 24 tuổi, cô không muốn chấp nhận được sự thật cay đắng này.

Ngày ngày chứng kiến cảnh cô Tám chăm con, các y bác sĩ của Khoa Hồi sức cấp̷ c̷ứu và chống̷ đ̷ộc, Bệnh viện Đa khoa tỉnh Hà Nam vô cùng lo lắng. Nhắc đến hoàn cảnh của mẹ con cô Tám, chị Nguyễn Thị Thu Hương – Điều dưỡng trưởng của khoa – không khỏi xót̷ x̷a: “Thương̷ l̷ắm, ở đây chúng tôi đều biết cả. Nhìn chị Tám lả đi khi chăm con vì chỉ có một mình, ai cũng xót. Chị sợ con̷ c̷hết lắm, nên đêm gần như không ngủ”.

Không còn ai để bấu̷ v̷íu, cô Tám nhiều lần tưởng mình phải buông̷ t̷ay nhưng không đành̷ l̷òng. Ngày nào con còn sống, là ngày đó cô có động lực để cố gắng dù cô luôn dằn̷ v̷ặt với suy nghĩ: Làm thế nào để có tiền tiếp tục điều trị bệnh cho con?

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *