Dâu đẻ mổ 10 ngày, mẹ chồng bắt dậy giặt đồ. Chồng em ném ra sân bảo không ai giặt thì băm hết

Đời làm dâu của em đúng là không vớ được ông chồng tâm lý, biết thương vợ thì chắc em rũ xác với mẹ chồng chị em ạ. Nói ra thì lại bảo con dâu nói xấu mẹ chồng. Song thực tế thì đúng là quá kinh khủng.

Chồng em là trưởng, lại là con 1 nên cưới xong mẹ chồng nhất quyết không cho ra ở riêng. Thời gian đầu sống với bà, em thất ngột ngạt quá mới bàn với chồng xin ra ngoài mà bà nghiến răng chỉ tay bảo em thế này:

“Cô gớm nhỉ. Mới chân ướt chân ráo về đây mà đã tính tách mẹ con tôi rồi hả. Đừng tưởng tôi không biết”.

Bà nói làm em kinh không dám tơ tưởng gì đến việc ra ở riêng nữa. Xác định toàn tập là phải sống chung với mẹ chồng.

Nhưng ở với bà đúng là khổ quá đi đầy. Bà xét nét, bắt bẻ em tới khổ. Cơm chê không biết nấu, quần áo chê không biết là. Trong khi thực tế, dù không thuộc diện vỗ ngực tự đắc gì nhưng em vẫn có thể tự tin khẳng định khả năng nội trợ của em không hề tồi.

Vài tháng sau cưới em mang bầu. Cứ nghĩ sắp có cháu bà sẽ nhẹ nhàng vui vẻ với em hơn. Đằng này ngược lại, con dâu ốm nghén bà không quan tâm nửa lời, vẫn ngày 3 bữa cơm bắt em nấu. Trong khi đó, em chồng thanh niên thảnh thơi suốt ngày chỉ vắt vẻo nằm xem ti vi thì bà không sai.

Nhiều lúc em cũng tủi thân, song nghĩ tới chồng, em lại đành cố nín nhịn để nhà cửa yên ả cho lão còn yên tâm công tác.

Cũng may đủ 9 tháng 10 ngày con em chào đời. Nhưng từ lúc em vào viện sinh tới giờ cháu tròn 10 ngày bà không hề ngó ngàng hỏi han gì tới cháu. Hôm em đẻ là mẹ ruột em xuống chăm. Ra viện thì mẹ em về vì nhà chồng em chật. Với lại mặt mẹ chồng em mặt lúc nào cũng nặng như chì nên bà ngại.

Hôm đó bà ngoại về buổi sáng thì buổi chiều mẹ chồng vào phòng vợ chồng em chỉ tay bảo:

“Chị để thằng bé đó tôi trông cho để ra mà giặt quần áo. Tôi già rồi, không giặt hầu được”.

Thật chứ lúc nghe bà nói em điếng hết cả người, vì không nghĩ bà lại có thể đối xử với con dâu như thế. Bởi thứ nhất quần áo là quần áo của cả nhà, còn tã lót của con em bà ngoại đã giặt sạch cả rồi.

Thứ 2, bà già rồi em không nói nhưng bên ngoài phòng em gái chồng em vẫn nằm vắt chân xem ti vi thì bà không sai đi giặt lại vào sai em.

Cũng may đúng lúc ấy chồng em đi làm về, đứng ngoài nghe mẹ nói thế anh ấy liền trợn mắt quát:

“Vợ con vừa đẻ mổ, đi lại còn đau chứ nói gì tới làm. Quần áo mọi người thay ra không giặt được để đó con băm hết. Nhà cả đống người sao bắt gái đẻ đi làm”.

Biết tính chồng em nóng nên bà im re không nói gì mà ra ngoài nháy con gái đi giặt. Sau hôm ấy, bà cũng có vẻ dè chừng hơn với em không sợ con trai lại quát tháo. Song đợi con em nhỉnh hơn chút chắc em bàn với chồng ra ngoài ở riêng thôi. Chứ sống chung với bà thế này chắc em điên mất.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *