Hải Phòng: Chàng trai Đức bay suốt 15 tiếng về Việt Nam ‘ăn̶ c̶hực’ để cưa đổ cô gái Việt

Phải lòng Thùy Anh nhưng không dám thổ lộ, suốt mấy tháng ròng, Johannes Ott ngày nào đến phòng trọ, ở lại “ăn̶ c̶hực” để được gần bạn gái.

“Đẹp trai không bằng chai mặt. Đã thế tôi vừa đẹp trai lại vừa chai mặt nên phải tận dụng hết thế mạnh của mình”, Johannes Ott cười. Bằng vốn tiếng Việt khá sõi, anh con rể người Đức kể lại hành trình chinh phục Tô Thùy Anh, chín năm trước.

Hồi đó, Thùy Anh là nữ sinh năm nhất một trường cao đẳng, hàng ngày đi làm thêm ở một nhà hàng. Một hôm, cô phát hiện chàng trai ngoại quốc ngồi một mình nên lại bắt̷ c̷huyện: “Chắc anh mới đến Việt Nam nên không có nhiều bạn bè. Nếu khó khăn gì thì có thể chia sẻ với tôi”. Lúc đó, cô gái muốn được nói chuyện với người nước ngoài để luyện tiếng Anh. Johannes chỉ trả lời nhát gừng nên Thùy Anh đành bỏ̷ đ̷i, nghĩ mình thiện chí với nhầm̷ n̷gười.

Sáng hôm sau, cô gái gốc Hải Phòng bất̷ n̷gờ nhận được điện thoại của Johannes mời đi uống cà phê để xin̷ l̷ỗi và giải thích mới đáp một chuyến bay dài sang Việt Nam nên rất̷ m̷ệt. Johannes sang Việt Nam theo chương trình trao đổi sinh viên nên hai người nhanh chóng tìm được điểm chung, chuyện nở như không thể̷ d̷ứt. “Buổi gặp hôm ấy, tôi đã ấn tượng với nụ cười, khuôn mặt kiểu Á Đông của Thùy Anh. Tôi cũng nể cô gái nhỏ nhắn vì tính tự̷ l̷ập”, chàng trai kể và tiết lộ, kế hoạch chinh phục Thùy Anh cũng bắt đầu từ đó.

Đúng 8h30 sáng ngày kế tiếp, Johannes quần áo chỉnh tề, từ Hà Đông chạy xe đến gõ cửa phòng trọ của bạn gái ở Cầu Giấy. Nhìn anh chàng “khổng lồ” che kín cả chiếc xe máy, đầu gối gần chạm đến tay lái, Thùy Anh bật cười và mời vào phòng. Tưởng Johannes chỉ đến chơi, ai ngờ anh mở laptop ngồi học bài, thi thoảng nhìn lên cười với cô gái Việt. Đến giờ trưa, khi bốn người bạn cùng phòng về, Thùy Anh mời ăn cơm, Johannes cũng ở lại, chẳng hề khách sáo.

Hôm đầu, chủ nhà lấy toàn bộ chỗ thức ăn để dành cho cả tuần trong tủ lạnh ra đãi khách, anh bạn mới quen của Thùy Anh ăn sạch sành sanh. Hôm sau được mời, Johannes lại tiếp tục ngồi xuống mâm. Đến một hôm, cực chẳng đã Thùy Anh nói với bạn: “Thôi anh đừng đến đây ăn cơm nữa”. “Cứ để bạn ấy ở lại dùng bữa cho vui”, mấy người bạn cùng phòng gạt đi. Nghe vậy, Johannes mừng rỡ lại ngồi xuống “đánh̷ c̷hén”. Một tuần sau, chỗ gạo để ăn cả tháng của phòng Thùy Anh hết̷ n̷hẵn.

“Nếu anh muốn ăn thì phải góp gạo”, Thùy Anh tuyên bố. Hôm sau, anh chàng chở theo bao gạo 20 kg đến phòng trọ như yêu cầu.

“Xa nhà, được ăn bữa cơm gần gũi, ấm cúng như vậy tôi rất vui. Tôi phát hiện ra cô gái mình đang theo đuổi nấu ăn rất ngon nên càng quyến luyến”, chàng trai nhớ lại. Nể bạn cùng phòng, Thùy Anh thi thoảng gửi thêm tiền mua thức ăn “tiếp khách”.

Thấy không ổn khi bạn trai không có ý định chấm̷ d̷ứt chuỗi ngày làm khách, cô gái đành̷ đ̷ồng ý cùng anh ra ngoài ăn trưa. Thấy kế hoạch của mình có tiến triển, Johannes càng chăm đến phòng người mình yêu hơn. Nhiều hôm cô gái đi vắng, Johannes đến, ngồi thu lu ngoài cửa, chỉ để được nhìn mặt Thùy Anh rồi về.

Hơn ba tháng trồng cây si và ăn chực ở phòng trọ sinh viên, một đêm, Johannes uống rượu thật say để có can đảm tỏ tình. Tình yêu của họ bắt đầu theo một cách chẳng giống ai như thế.

Yêu một chàng ngoại quốc, Thùy Anh được nếm đủ chuyển dở khóc, dở cười. Có lần, nhìn thấy cô và anh rời khỏi nhà hàng sau bữa tối, hai bảo vệ nói với nhau, giọng miệt thị: “Con bé này tối qua̷ tao nhìn thấy đứng ở đường Lê Duẩn”. Nghe được câu nói xúc phạm, Thùy Anh bật khóc. Johannes bối̷ r̷ối, bắt̷ c̷ô nói lý do. Nghe kể xong, anh chàng hùng̷ h̷ổ quay lại nhà hàng khi nãy hỏi̷ t̷ội. Nhưng vì không thạo tiếng Việt, anh quát̷ hai bảo vệ: “Em yêu, vừa nãy nói gì hả?”. Hai bảo vệ thấy anh chàng to con nổi nóng, có phần sợ sệt nhưng lại thấy anh ta gọi mình là “em yêu” thì bối̷ r̷ối. Anh chàng người Đức lại càng quát̷t to hơn: “Em yêu nói cái gì?”. Thấy phản ứng của bạn trai và khuôn mặt ngơ ngác của hai bảo vệ, Thùy Anh phì cười, kéo anh đi.

Johannes không lãng mạn, nhưng muốn làm bạn gái vui nên Valentine đầu tiên yêu nhau, anh bịt mắt, dẫn cô đến bàn tiệc ngập ánh nến do mình chuẩn bị. Nhưng đập vào mắt Thùy Anh lại là những cốc nến dùng để thắp trên bàn thờ và lọ hoa cúc vàng. Hỏi ra mới biết, anh chàng tự vào siêu thị, nhìn thấy nến đẹp nên mua về bày, chứ không biết ý nghĩa.

Ba tháng sau lời tỏ tình, Johannes phải về nước nhưng cứ vài tháng, anh lại bay hai chặng, suốt 15 giờ đồng̷ h̷ồ sang thăm bạn gái. Một buổi tối, bật webcam lên, Thùy Anh thấy người yêu đề nghị: “Hay là mình cưới đi để được gần nhau mãi, chứ yêu xa thế này anh khổ quá”. Lời bạn trai khiến trái tim cô gái trẻ loạn nhịp. Đêm đó, cả hai thức trắng tìm hiểu về̷ t̷hủ tục đăng ký kết hôn dù chẳng có chiếc nhẫn nào được trao.

Bà Thúy Vân (mẹ Thùy Anh), nhớ lại thời điểm con gái về nhà xin phép lấy chồng khi chưa đủ 20 tuổi: “Con quyết định lập gia đình khi còn quá trẻ, lại là một chàng trai nước ngoài mẹ nào không lo lắng. Nhưng từ nhỏ Thùy Anh đã tự lập, tự đưa ra mọi quyết định cho cuộc sống của mình, nên tôi tin tưởng con”.

Sau đám cưới, vợ chồng cô gái trẻ thuê căn nhà mới xây thô, tường còn chưa trát trên phố Cổ Nhuế làm nơi sinh sống. Johannes đi dạy tiếng Đức, đóng quảng cáo, Thùy Anh vừa học, vừa làm. cùng gom tiền lập nghiệp.

Năm nào Johannes cũng cố dành dụm để đưa vợ về Đức thăm gia đình. Lần đầu cùng chồng về quê hương anh, thấy Johannes mắt sáng lên, ríu rít giới thiệu khi nhìn thấy các món ăn Đức, cô gái Việt mới hiểu chồng đã hi sinh vì hạnh phúc gia đình đến mức nào. “Lúc cưới nhau hai bàn tay trắng, làm gì có tiền mua thực phẩm Đức, chắc là anh nhớ món ăn quê hương lắm nhưng chẳng bao giờ than thở”, Thùy Anh kể.

Có những ngày, họ phải chia nhau bát mì trong cơn đói, nhường từng miếng nhỏ. Hai vợ chồng thử sức kinh doanh nhiều mặt hàng. “Bây giờ chúng tôi có thể cùng nhau nếm những món ăn đắt̷ t̷i̷ền mà mình thích. Nhưng suy cho cùng, chẳng món gì ngon nếu không có tình yêu nêm nếm vào lúc nấu. Tôi hạnh phúc vì luôn có gia vị này, dù lúc hàn vi hay khi cuộc sống đã khá hơn”, Thùy Anh nói.

Trong công việc, Johannes là một chàng trai lịch lãm và chuyên nghiệp, lên mạng xã hội, anh chàng giỏi tiếng Việt là một cây hài thu hút khá đông người theo dõi. Nhưng khi ở nhà, Johannes là một ông bố bỉm sữa chính hiệu. Anh không ngại bất kỳ công việc nào, từ thay tã, pha sữa cho con đến giặt đồ, phơi đồ cho vợ.

Hiện tại, họ đã làm chủ một công ty nội thất, là bố mẹ của hai công chúa, 7 tuổi và hơn 8 tháng tuổi. Thức dậy ở một nơi không phải quê hương, nhưng Johannes luôn xem đó là nhà, bởi nơi này có những người thân yêu nhất của anh.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *