Em không ngờ có ngày chồng mình lại đi mua nhà cho cô bồ rồi khiến gia đình mình ra nông nỗi như vậy. Em quyết đòi lại tiền mồ hôi nước mắt của mình.
Em từng xem chồng là hơi thở là cuộc sống của mình. Bọn em yêu nhau 3 năm rồi mới làm đám cưới, 2 đứa bắt đầu từ bàn tay trắng. Sống lăn lộn cùng nhau cố gắng bao năm mới có được ngày hôm nay. Giờ có điều kiện kinh tế, em chỉ muốn cả 2 sống bình yên rồi cố gắng nuôi con cho chúng 1 mái ấm hạnh phúc và 1 tương lai tốt hơn bố mẹ.
Nhưng rồi vào 1 ngày đẹp trời em phát hiện ra anh ta có bồ, em đau đớn đến nghẹn lại. Em đã khóc dưới mưa suốt 1 tiếng đồng hồ, đau đớn kiệt quệ e, không tin nổi đây là sự thật. Điều khiến em đau đớn hơn đó là chồng còn lấy tiền của 2 vợ chồng mua cho cô bồ 1 căn nhà rộng rãi. Em tự nhủ mình đã làm gì sai mà chồng lại đối xử với mình như vậy. Mua nhà cho bồ thì tình cảm không phải vừa nữa rồi.
Em yêu cầu chồng dừng lại, yêu cầu anh ta bán nhà cô bồ đi nhưng anh ta cứ hứa hẹn hết lần này đến lượt khác. Gia đình em tan tác, cãi vã suốt ngày, thương nhất là mấy đứa nhỏ bị tổn thương vì bố mẹ. Thời gian ấy em thực sự khủng hoảng, nhẹ nhàng có, làm lớn chuyện có nhưng tình cảm của cả 2 đúng là khó mà cứu vẫn được khi mà từ ngày bị em phát hiện, cô bồ không sợ mà còn nhắn tin gửi ảnh của 2 người họ khiêu khích.
Em vốn không định làm lớn chuyện đâu, nhưng chọc tức thì em sẽ làm tới bến. Em thuê hẳn kèn trống đám ma sang thổi trước nhà 3 ngày 3 đêm. Cô ta trốn biệt không dám xuất hiện, chồng em cầu xin em dừng lại. Nhưng khi nào anh ấy chưa chịu chia tay và chưa chịu bán căn nhà đó đi thì em không dừng lại.
Em còn in ảnh cáo phó cô ta dán đầy cổng, cuối cùng cô ta không chịu nổi nữa cũng xuất hiện. Thay vì van xin tha thứ cô ta vênh váo thách thức:
– Chị có thổi 3 tháng hay 3 năm thì căn nhà này cũng là của tôi rồi. Tôi và chồng chị yêu nhau nên nếu chị làm thế này thì chỉ càng đẩy chúng tôi đến gần nhau hơn thôi.
– Dù có bỏ chồng tao cũng phải lấy lại tiền mồ hôi nước mắt của mình. Chồng tao chỉ phút bốc đồng mới nghe hồ ly như mày d.ụ dỗ thôi, đừng có mà ảo tưởng.
– Thứ gì ngậm vào rồi tôi sẽ không dễ dàng nhả ra đâu, chị chờ đó mà xem.
Thế mới thấy đàn bà đi gi.ật chồng người khác mặt nó dày đến cỡ nào. Em tức đ.iên lao vào cãi nhau với cô ta, 2 đứa tả tơi, cô ta bị người của em quạt cho g.ãy cả chiếc mũi mới xin tiền chồng em sửa. Nghĩ cũng nực cười, 2 con đàn bà làm khổ nhau chỉ vì 1 gã đàn ông tồi. Anh ta là chồng em vậy mà giờ em phải tr.anh g.iành với con đàn bà khác. Đúng là không thể tin nổi, ngày trước yêu thương, thề hẹn hạnh phúc bao nhiêu thì giờ thất vọng chán chường bấy nhiêu.
Em đã ngồi suốt đêm để suy nghĩ về lời cô bồ nói và rồi em chợt nhận ra có lẽ cô ta đã nói đúng. Em không muốn phân thua thắng bại nữa, em đã quá mệt mỏi. Nếu anh ta yêu vợ con thì đã không đi tìm con đàn bà khác. Em quyết định buông tay không phải vì em sợ họ mà là vì em không muốn níu kéo 1 kẻ không xứng đáng với mình nữa. Em đưa tờ đơn ly hôn cho chồng, anh ta khá choáng váng. Đàn ông đúng là tham lam vợ con cũng muốn mà bồ cũng ham. Anh ta hứa sẽ giải quyết cô bồ mong em cho anh ta thời gian. Nhưng đã 2 tháng trôi qua em chịu hết nổi rồi, có không giữ mất đừng tìm.
– Anh là kẻ ph.ản bội nên nếu chia tay anh phải ra đi tay trắng. Anh cứ đến ở với con khốn kia, mẹ con tôi chẳng tha thiết gì anh nữa đâu, anh chờ đấy.
Em biếu không cho cô bồ căn nhà đó, để xem cô ta đắc ý được bao lâu. Đàn ông đến vợ con còn ph.ản bội được thì bồ là gì cơ chứ? Em biết làm vậy con cái sẽ bị tổn thương nặng nề nhưng thà để chúng sống trong 1 gia đình bình yên có mẹ còn hơn là sống với cả bố lẫn mẹ mà ngày nào cũng cãi vã nhau. 3 tuần nữa em ra tòa, liệu em làm vậy có đúng không?