Bác vẫn muốn con trai mình được vào chỗ tử tế hơn nhưng vì nó yêu cháu quá nên bác phải chịu. Nhưng muốn cưới thì kiểu gì cũng phải có thai trước thì mới cưới được.
Ngày anh đưa tôi về ra mắt có vẻ mẹ anh không vui. Cả buổi bà không nói nhiều, chỉ chú tâm vào việc bếp núc. Cơm nước xong bà bảo tôi ngồi xuống nói chuyện.
– Nhà bác chỉ có thằng Thành, bố nó mất sớm nên nó khổ từ bé. Giờ nó lấy vợ bác muốn nó kiếm được gia đình có điều kiện để sau được nhờ vả. Chứ nhà cháu với nhà bác đều nghèo…
– Bọn cháu đều có công việc, chúng cháu tự lập được ạ.
– Nói thật với cháu chứ đợi 2 đứa tự lập thì chắc đến lúc bác mất 2 đứa vẫn nghèo. Bác nhắm cho thằng Thành 1 mối xã bên rồi, nhà đấy có hẳn nhà trên Hà Nội, cưới về chẳng phải lo lắng gì chỉ nhẩn làm ăn thôi.
Tôi ngơ người. Hóa ra anh đã có người khác mà tôi không hay biết gì. Tối đó về tôi đã khóc rất nhiều, anh không biết mẹ đã nói chuyện với tôi nên cứ gặng hỏi mãi. Sau tôi nói rõ thì anh bảo:
– Anh chỉ yêu em thôi. Cô gái kia cũng thích anh nhưng anh không thích. Mẹ không cho cưới anh tự cưới.
Vì 2 nhà ở cùng xã nên mẹ bạn trai đã đánh tiếng ra bên ngoài là không đồng ý cho con trai mình yêu tôi trong khi tôi và anh vẫn qua lại. Bố mẹ tôi nghe thấy liền gọi điện lên Hà Nội cho tôi:
– Mày với thằng Thành còn qua lại thì dẹp luôn nhá, mẹ nó đang ra giữa làng phân bua rằng không cho con bà ấy yêu mày đâu. Đừng để hàng xóm nói ra nói vào.
– Vâng ạ.
Tôi nói chuyện với bạn trai không ngờ anh gọi điện về nhà luôn. 2 hôm sau thì tôi nhận được cuộc điện thoai từ số máy lạ, giật bắn mình khi nhận ra giọng quen ở đầu máy bên kia, là mẹ anh.
– Bác vẫn muốn con trai mình được vào chỗ tử tế hơn nhưng vì nó yêu cháu quá nên trời không chịu đất thì đất phải chịu trời. Muốn cưới thì kiểu gì cũng phải có thai trước thì mới cưới được vì giờ nhiều đứa cưới về không đẻ được lắm, nhà bác chỉ có mình nó phải ăn chắc.
Người yêu cũng nói rằng mẹ đã đồng ý thì phải theo mẹ chuyện này. Bầu trước cũng tốt. Yêu anh tôi tin vào những gì mẹ anh và anh nói. Và 2 tháng sau tôi có bầu, tôi giục anh báo cho mẹ, anh nói để thai được mươi tuần cho ổn định đã. Nhưng 10 tuần, rồi 12 tuần anh vẫn chưa chịu nói để mẹ sang nhà nói chuyện với gia đình tôi.
Cái thai cứ lớn dần tôi phải che chắn bụng để đi làm. Nhưng rồi 1 lần về quê 1 người trong làng đã phát hiện ra tôi có bầu, tôi cũng không thể giấu bố mẹ được nữa. Bố mẹ bắt tôi ở nhà để giải quyết chuyện cái thai.
Tôi gọi điện bảo bạn trai về đưa sang nói chuyện với mẹ, anh đồng ý nhưng khi tôi sang mẹ anh lại bảo:
– Là con trai thì cưới ngay chứ bầu con gái cứ từ từ.
– Bác nói có bầu là cưới mà.
– Thì bầu con trai đấy.
Tôi sững sờ khóc như mưa đi về. Ngày trước bạn trai luôn về phe tôi ép mẹ cưới ngay, giờ thì anh lại kiểu như dàn hòa rồi thành vô trách nhiệm chẳng nói năng gì cả. Cái thai đã 5 tháng rồi, tôi vẫn ở quê, anh thì lên Hà Nội làm. Mẹ bạn trai chẳng sang nhà hỏi han gì mà còn ra ngoài nói đổng rằng: “Chắc gì nó đã là cháu tôi”.
Tôi đã định sang nhà cầu xin bà cho cưới nhưng rồi nhận được tin động trời, nhà anh đã sang xin hỏi cưới cô gái mà bà dạm cho con trai từ trước. Hóa ra cô ta cũng đã có bầu và là bầu con trai. Mẹ anh và anh tính toán hết cả rồi, chỉ có tôi là không biết gì thôi. Đúng là quá khốn nạn, sao trên đời lại có loại người như thế chứ?
Tôi đã nghĩ tới chuyện đi thật xa để sinh con cho bố mẹ tôi đỡ xấu hổ với dân làng. Con không có tội tôi không bỏ con, tôi cũng đã có một chút tiền dự phòng cho lúc sinh. Chỉ thương con sau này không có bố. Tôi làm thế liệu có đúng không mọi người?