Chồng ngang nhiên đưa bồ đi sinh mặc vợ bảo sẽ nhập viện tâm thần

Sau 14 năm, vợ chồng tôi có hai con, một trai, một gái. Vợ chồng gặp nhiều biến cố về kinh tế nên giờ vẫn ở nhà thuê.

Đầu tháng 10 vừa qua, được sự giúp đỡ của hai anh trai tôi, cộng thêm số tiền hiện có, chúng tôi quyết định mua căn nhà khang trang hơn để có chỗ ở ổn định. Mới đặt cọc một phần, dự định tháng 11 âm lịch sẽ xong và chuyển nhà mới, đó là mong mỏi lớn nhất của gia đình tôi.

Các con háo hức đợi vào nhà mới, vợ chồng tôi cũng vui và động viên nhau cùng cố gắng để có cuộc sống tốt hơn. Nói về kinh tế, chúng tôi đều là nhân viên văn phòng cùng công ty (khác phòng ban), thu nhập từ lương của công ty chỉ đủ trang trải cuộc sống ở mức trung bình. Chúng tôi có một khoản đầu tư cùng anh trai tôi, hiện tại cho thu nhập tương đối tốt và ổn định.

Các con tôi ngoan ngoãn, khỏe mạnh. Vợ tôi là người phụ nữ truyền thống của gia đình, chăm sóc con cái tốt, hết lòng với nhà chồng, đối nội đối ngoại đều được mọi người đánh giá cao, thật thà, chăm chỉ. Nói chung, nếu mà có lỗi trong nhà chắc chắn là do tôi, cả gia đình bên nội đều tin tưởng và bênh vực vợ trong mọi chuyện.

Vợ tôi không dùng tiền để chăm sóc hay đối xử kiểu lời hay ý đẹp với mọi người, cũng không quà cáp hay biếu xén, cô ấy đối xử bằng sự chân thành và biết điều. Đôi khi điều đó làm tôi thấy tự ái vì sợ vợ coi thường mình.

Cô ấy là người tốt nhưng lại khô khan với chồng, không thể hiện bằng lời nói, nhiều khi tôi không biết vợ có thật sự yêu mình không. Vợ gặp nhiều áp lực trong công việc, trong kinh tế gia đình, áp lực về học hành của con cái, đôi khi hơi cầu toàn. Từ những áp lực đó dẫn đến mâu thuẫn ngầm giữa chúng tôi. Vợ không thể hiện tình cảm với chồng như tôi thể hiện với cô ấy.

Tôi là người sống tình cảm, hết lòng yêu vợ thương con. Đúng như vợ nói, tôi chỉ yêu bằng lời nói, còn hành động chỉ được một nửa. Tôi thụ động, mải chơi. Vợ nói cần thấy hành động của tôi như chăm sóc nhà cửa và con cái cùng cô ấy, kiếm tiền tốt lo cho vợ con (lương tôi thấp, mỗi tháng chỉ đưa vợ được 3-4 triệu). Trước kia không có khoản đầu tư với anh trai, nhiều lúc tôi cũng thấy vợ rất giỏi trong việc xoay xở chi tiêu trong nhà.

Từ những mâu thuẫn âm ỉ, những áp lực vợ không chia sẻ được với tôi nên trong mấy lần cãi nhau từ đầu năm tôi hỏi thẳng vợ còn yêu chồng không. Vợ bảo giờ sống với nhau chỉ vì trách nhiệm với gia đình hai bên và con cái. Tôi thật sự rất sốc, bản thân mải chơi nhưng chưa bao giờ hết yêu vợ, không hề có ý định phản bội vợ.

Hơn chục năm sống với nhau tôi luôn tôn trọng và yêu thương vợ hết lòng. Nền tảng gia đình mà không còn tình yêu thì sống với nhau làm sao nổi. Trong lúc chán nản, tôi đã đi chơi cùng nhóm bạn và gặp người khác; lúc đầu chỉ là cà phê, nói chuyện cho đỡ buồn, sau đó tôi cảm thấy như đấy là tình yêu thật sự, chúng tôi đã qua lại với nhau. Tôi nói dối người đó là đang ly thân vợ, kết quả là em có thai.

Tôi chưa bao giờ giấu vợ chuyện gì, lần này cũng thế. Tôi đang tìm lúc thích hợp để nói chuyện với vợ thì trong buổi sáng để quên điện thoại ở nhà, trước khi mang đi làm cho tôi vợ đã mở tin nhắn ra xem. Vợ từng nói muốn gia đình hạnh phúc thì đừng động vào điện thoại của nhau.

Tôi không làm được, thường xuyên xem điện thoại của vợ, tuyệt nhiên không bao giờ vợ xem điện thoại của tôi, không hiểu sao hôm đó vợ lại biết mật khẩu và mở ra xem. Phải nói là vợ tôi cực kỳ bình tĩnh, nếu là người khác chắc tôi đã không ngồi đây mà viết ra được như thế này. Cô ấy vẫn cho con đi học, đến cơ quan làm việc. Đến khi tôi lấy lại điện thoại của mình và mượn điện thoại vợ để xem sửa lại phần thiết kế nhà mới thì thấy vợ lưu số điện thoại của cô bạn gái.

Tôi hỏi vợ là đã gọi điện cho người ta chưa. Vợ bảo lưu để đó, những việc như này xảy ra lỗi là do đàn ông nên phải xử lý đàn ông trước.

Chúng tôi đã có buổi nói chuyện nghiêm túc, không ầm ĩ, không gào thét. Vợ hỏi tôi định xử lý chuyện này như thế nào. Thật sự tôi không biết làm như sao cho đúng, bỏ vợ con chắc chắn không bao giờ có trong suy nghĩ của tôi, mà bên kia cũng là con tôi, tôi không bỏ được vì như thế là thất đức. Vợ bảo lúc tôi làm tại sao không hỏi vợ, giờ để lại hậu quả lại hỏi vợ nên làm gì.

Vợ còn bảo cô ấy mới có quyền quyết định chứ không phải tôi. Tôi chấp nhận mọi quyết định của vợ đưa ra, kể cả tình huống xấu nhất là ly hôn. Tôi xin vợ tha thứ, đừng nói với ai, để từ từ tìm cách giải quyết. Vợ bảo tha thứ cho tôi nhưng tuần sau, tháng sau tôi lại qua đó, lại chăm sóc bà bầu, đến khi sinh con lại chăm sóc con, vậy tha thứ có ý nghĩa gì.

Giờ tôi thật sự rất khổ tâm, nhìn vợ vật vã đau khổ mà tôi không biết phải làm gì để chuộc lại lỗi lầm. Vợ bảo sẽ tha thứ cho tôi để các con vẫn còn gia đình trọn vẹn, với điều kiện chấm dứt hoàn toàn với bên kia. Điều kiện của vợ thì tôi lại không làm được, bên kia người ta không có lỗi, cũng chỉ là bị tôi lừa dối.

Tôi cần thời gian để giải quyết mà vợ cứ hỏi cần bao lâu, mấy tháng khi người ta sinh xong, rồi mấy năm đầu đời của con, rồi con vào lớp một, ở đâu cũng cần có sự hiện diện của người bố; vậy thời gian là bao lâu? Tôi không biết trả lời như thế nào cho đúng. Vợ không phải là người hay chuyện nên chắc chắn không mang chuyện này đi nói với ai để chia sẻ, vẫn giữ cho tôi chút sĩ diện với gia đình và công ty.

Thế nhưng nhiều lúc thấy hành động và lời nói của vợ, tôi có cảm giác vợ không còn tôn trọng và tin tưởng mình nữa. Tôi đã thề là cả đời còn lại sẽ đối xử tốt với cô ấy, không làm tổn thương cô ấy thêm lần nào nữa.

Hiện tại, sau 5 ngày xảy ra chuyện, vợ tôi chưa đưa ra quyết định gì. Cô ấy bảo cần thêm thời gian suy nghĩ, có thể sẽ ly thân trước. Chúng tôi còn căn nhà đang hoàn thiện nên không thể không nói chuyện với nhau, nhưng khi chỉ còn hai vợ chồng thì thật sự ngột ngạt. Tôi xin vợ hãy coi như mọi chuyện bình thường một thời gian rồi sẽ tính, thế nhưng có vẻ vợ không bình thường được.

Như thế, vợ càng thấy khổ sở hơn. Hôm qua vợ nói: “Ngày anh đưa người ta đi đẻ sẽ là ngày em vào viện tâm thần đấy. Em sắp không chịu nổi nữa rồi”. Theo các bạn, tôi phải làm gì cho đúng trong hoàn cảnh này? Cảm ơn mọi người đã kiên nhẫn đọc hết tâm sự của tôi.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *