Lời cầu̷ c̷ứu tha thiết của người mẹ mù: Mong con 7 tháng được nhìn thấy ánh sáng, khi cả gia đình mù̷

Ôm con 7 tháng tuổi với đôi mắt đục ngầu, bố mẹ mù̷ b̷ẩm sinh cầu̷ c̷ứu: Xin mọi người hãy giúp cháu

Bố và mẹ mù̷ b̷ẩm sinh, trớ̷ t̷r̷êu thay, vừa chào đời, bé Hiền cũng không thấy ánh sáng. Căn̷ b̷ệnh glôcôm và hội̷ c̷hứng lồi̷ m̷ắt trâu khiến bé gái 7 tháng tuổi đau̷ đ̷ớn, gào̷ k̷hóc đến lạc giọng dù đêm hay ngày.

Căn nhà của gia đình chị Võ Thị Hương (SN 1990, trú tại đội 4, thôn Phương Hải, xã Hải Ba, huyện Hải Lăng, Quảng Trị) tràn ngập “bóng tối” theo đúng nghĩa. Cả chị và chồng là anh Võ Ngọc Tài (SN 1993, quê Nghệ An) đều bị mù̷ b̷ẩm sinh, chị may mắn hơn khi một mắt còn nhìn mờ̷ đ̷ục. Đáng thương thay, con gái chị Hương, mới 5 tháng tuổi, nhưng đã mắc̷ c̷h̷ứng bệnh̷ k̷hiến mắt̷ b̷ị lồi lên, đục̷ n̷gầu một màu trắng.

Từ khi sinh ra, chị Hương bị mù̷ b̷ẩm sinh một mắt, con mắt còn lại nhìn rất yếu. Do điều̷ k̷iện gia đình không cho phép nên chị đành̷ c̷hịu cảnh sống thiếu̷ á̷nh sáng. Chỉ còn một mắt và sức khỏe kém, chị Hương xin vào làm tại một cơ sở xoa̷ b̷óp của hội người mù̷.̷ Công việc không ổn định, thu nhập rất bấp bênh.

Tại nơi làm việc, chị gặp được anh Tài, hai người đồng̷ c̷ảm nên quyết định kết hôn. Vợ chồng mù̷ n̷ương tựa vào nhau mà sống. Lấy nhau chưa được bao lâu, anh chị hạnh phúc chào đón đứa con đầu lòng là bé Võ Thiện An (SN 2016). An được 8 tháng tuổi, chị gửi con về nhà ngoại nhờ chăm sóc để có thời gian đi làm, kiếm tiền mua sữa cho con.

Tuy nhiên, công việc xoa̷ b̷óp vốn không ổn định, cộng thêm dị̷c̷h SARS-CoV-2 nên thời gian chị Hương nghỉ còn nhiều hơn đi làm. Thu nhập từ đó cũng giảm̷ s̷út theo, chị không có tiền gửi về nhà chăm con, đành phụ thuộc hết vào nhà ngoại.

Tháng 8/2020, chị Hương tiếp tục hạ sinh được người con gái thứ 2, đặt tên là Võ Ngọc Hiền. Chưa kịp vui mừng thì vợ chồng chị Hương như ngã̷ q̷uỵ khi hay tin con mắc̷ c̷hứng bện̷h̷ l̷ạ̷. Vừa chào đời, Hiền đã nặng 3 kg, bụ bẫm, đáng yêu nhưng mắt bé lại bị l̷ồ̷i̷ l̷ê̷n, đục̷ n̷gầu một màu trắng. Căn̷ b̷ệnh khiến bé gái ăn không ngon ngủ không yên, suốt ngày quấy̷ k̷h̷óc, la̷ h̷ét vì đau̷ đ̷ớn.

Phải đến khi Hiền được một tháng tuổi, gia đình mới gom góp được chút tiền đưa bé vào Huế thăm̷ k̷hám, các bác sĩ chẩn đoán bé bị̷ l̷oạn giác̷ m̷ạc. Anh chị không can tâm, tiếp tục khăn gói đưa con ra bệnh̷ v̷iện lớn tại Hà Nội kiểm tra. Tại đây, bác sĩ thông báo bé Hiền bị glôcôm bẩm̷ s̷inh và bện̷h̷ l̷ồi mắt trâu. Dù đã trải qua một lần phẫu̷ t̷h̷uật nhưng bệnh̷ t̷ình của Hiền vẫn chưa có dấu hiệu tích cực.

Sau nhiều lần ngược xuôi thăm̷ k̷hám, điều̷ t̷rị cho con, kinh tế gia đình không còn khả năng chi trả viện̷ p̷hí, vợ chồng chị Hương chỉ còn biết khóc̷ n̷ghẹn đưa con về nhà. Bà Nguyễn Thị Thương (SN 1959), bà ngoại bé Hiền buồn rầu chia sẻ: “Từ lúc tôi sinh ra Hương, nó đã bị̷ m̷ù bẩm̷ s̷inh. Ai ngờ, bây giờ tình cảnh bi̷ t̷h̷ảm này lặp lại. Hương chỉ cao 1m30, nặng 35kg, việc nuôi con khó khăn phải nhờ đến mẹ. Nay đứa út mắc̷ b̷ệnh lạ, chúng tôi thực sự không biết bấu víu vào đâu”.

Niềm hi vọng lại một lần nữa le lói trong căn nhà xập̷ x̷ệ khi các bác sĩ cho biết bé Hiền có thể làm phẫu̷ t̷h̷uật để thay mắt. Tuy nhiên, với hoàn cảnh̷ k̷iệt quệ của gia đình hiện tại, chị Hương không biết có thể vay̷ m̷ượn được ở đâu số tiền khổng lồ để mổ mắt cho con. Chị chỉ còn biết hi vọng các nhà hảo tâm thương̷ x̷ót giúp đỡ cháu Hiền tìm lại được ánh sáng cho đôi mắt.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *